Như tiêu đề hôm này chúng ta sẽ những tham khảo stt hay về người lính, những câu nói hay về ý trung nhân động đội, đồng chí ý nghĩa đầy thấm thía. Nói về người linh chúng ta không biết phải dùng bao lăm ngôn ngữ mới có thể tả hết được, những người lính quả cảng, dũng mãnh, kiên cường … Thay vì chúng ta chỉ biết chơi game hay này lọ hãy viết lên những câu nói , những bài thơ hay để gửi về người lính các chú bồ đội thân thương nhé các bạn.
Nhưng câu thơ tự chế về người lính ý nghĩa
ái tình không bao giờ có lỗi …
Lỗi là do khoảng cách địa lý …
Người trời nam ..
Kẻ đất bắc …
Nhớ nhau chỉ gọi .. Nhắn tin.. Hay call
Nhưng bao nhieu đó cũng đủ làm ấm lòng người chiến sĩ như chúng tôi …
Gửi các cô gái đang yêu người lính …
Hay trân trọng những người lính …
Anh ấy có thể bảo vệ giang san …
Thì chắc chắn sẽ bảo vệ đuọc cô đấy…
Hãy yêu và chờ ngày anh ấy về nhé!
———————————————–
Em ơi anh hỏi một câu
Không có bồ đội lấy đâu hoà bình
Cớ sao em lại vô tình
Để anh bồ đội một mình đơn côi
Đêm về anh lại ước
Một gia đình nhỏ con thơ quây quần
Yêu anh em đừng ngần ngại
Đường xa anh sẽ hoá gần trong mơ!
———————————-
Trường Sơn ngan ngát màu xanh
Mấy nghìn năm vẫn in hình non sông
Mờ rồi bao vết chân son
Hồn oan lặng bóng chỉ còn rêu phong
Máu bao con cháu Lạc Hồng
Viết vào lịch sử những dòng đau thương
Nồi da xáo thịt mặt trận
Mộ bia còn đó tấm gương muôn thuở
ghi tạc ai ơi
“Công thành nhất tướng” muôn người phơi xương
Hãy cùng một tiếng thương
Trường Sơn muôn dãy một đường bình yên.
Có những phút làm nên lịch sử
Có cái chết hóa thành bạt mạng
Có những lời hơn mọi bài ca
Có con người như chân lý sinh ra.
Nguyễn Văn Trỗi!
Anh đã chết rồi
Anh còn sống mãi
Chết như sống, anh hùng, vĩ đại.
Hỡi người Anh, đã khép chặt đôi môi
Tiếng anh hô: Hãy nhớ lấy lời tôi!
Đang vang lừng. Và ánh đôi mắt sáng
Của Anh đã chói ngời trên báo Đảng
—————————————-
Con ở bên này không có mùa đông.
Nhớ mùa rét ở quê những đêm trăn trở
Thương đích mẫu gần trọn đời vất vả
Ruộng cạn đồng sâu tảo tần tháng năm ròng.
giang san mình còn lắm gieo neo
Biên giới phía bắc giặc còn ngấp nghé
mưu mẹo giặc tràn vào cùng bão bể
Chúng cài vào cả trong chuyện tào lao……
Cuộc sống hàng ngày bộn bề xiết bao
Hạn cháy đồng chưa qua đã tràn lũ lụt
Bát cơm ăn vị mồ hôi mặn chát
Con càng nhằm nhò những năm tháng đi xa.
Thương vai mẹ gầy sau làn áo vá
Phong thư đến còn mang hơi băng giá
Con nhận ra quê mình đang giữa mùa giáp vụ này………..
Những ngày hành binh thật lắm gian nan
Vẫn không sánh nổi tấm lưng còng của mẹ
thế cuộc mẹ như tấm gương trong veo
Soi con vào trong cuộc sống bình yên.
Con đang ở trên đất bạn mến yêu
Mùa xuân đến trên cánh rừng xanh mát
Dòng thốt nốt mang hương vị ngọt
Và xuân về rạo rực trái tim con.
+ tình ái người lính không phải yêu nhiều người. Mà yêu một người và yêu đến suốt đời.
+ Anh và em như hai đường thẳng song song. Nhưng vì em mà anh đã rẽ lối, nguyện cùng em đi cùng một con đường.
+ Em ơi, tôi là người lính, mà trời đã định là sống xa nhà. Vậy, em dám không yêu một người lính?
+ Anh thích bầu trời xanh lộng gió, trên lưng anh là đất nước thân thương. Trong tim anh là tình yêu thật tình mãi mãi dành đến em.
+ Anh yêu em, cô gái bé nhỏ. Luôn cùng anh bảo vệ giang sơn yên vui. Và em chính là người con gái anh yêu.
+ Em hãy đến trong giấc mơ của anh, giấc mơ của người lính. Trong giấc mơ ấy, em luôn cùng anh bảo vệ tổ quốc mình.
+ Khoảng cách sẽ không xa nếu chúng ta yêu nhau thật lòng. Anh không sợ phải yêu em xa. Vì anh biết, anh đang bảo vệ sơn hà, trong đó có em.
+ Anh luôn mong cùng em xây dựng gia đình bé nhỏ. Nơi đó có em, có con có người anh yêu nhất. Gia đình ấy, Tổ quốc ấy chính là điều quan yếu nhất trong cuộc thế anh cần bảo vệ.
+ Anh không sợ phải xa em, anh chỉ sợ em không chờ một người lính xa nhà.
+ Nếu em yêu và chờ một người lính. Anh sẽ yêu em như chính tình yêu anh dành cho giang san.
+ Ai đó, đã từng nói với em: Yêu lính khổ lắm. Nhưng ái tình người lính luôn chân tình mà sâu sắc.
Bước theo anh dấu chân người lính trẻ
Dõi kẻ thù đuổi những kẻ xâm lược
Cho em thơ vui múa hát dưới trăng
Con thuyền ra khơi lộng căng buồm gió
Dấu chân anh đi nay đây mai đó
Chẳng quản chi vạn dặm vó ngựa phi
Bóng hình anh vẫn theo bước anh đi
Dù gian khổ chẳng quản chi vất vả
Dấu chân anh in hình khắp mọi ngả
Theo cánh chim em thả những vần thơ
Đâu có phải em đang sống trong mơ
Mà đang sống dưới lá cờ chiến thắng
Dấu chân anh còn in hình bóng nắng
Mang trời xanh xen mây trắng thân thương
Mái tóc anh đã dày dạn gió sương
Dấu chân anh mang tình thương gia ái
Dấu chân anh còn thơm hương hoa trái
Tình quân dân cá nước rất mặn mà
Dấu chân anh in sông núi tổ quốc
Cờ Tổ quốc máu đã hòa thắm đỏ
Một phút nghiêm túc dưới cờ trong gió
Quốc hành ca vang vọng mãi non nước
Quân đội ta lẫy lừng những chiến công
Có dấu chân anh của người lính trẻ.
———————————-
Ngày vào lính tôi tròn 19 tuổi
Cách xa nhà kỷ niệm nhớ buồn thương
Ngày tôi đi biết bao điều muốn nói
Nhưng dòng đời còn rất nhiều oái oăm.
Người tôi yêu vừa tròn 18 tuổi
Cách xa nhà kỷ niệm khó mà quên
Nhưng giờ đây mạng đã muộn mằn
Đã đưa tôi bước vào binh lính
Xa em rồi còn nhớ anh không
Hoàng hôn vào lính, lính trơ thổ địa.
Màn đêm buông xuống lính vẫn trơ thổ địa.
————————————
Mây treo ngang trời những cánh buồm trắng
Phút chia tay, anh dạo trên bến cảng
Biển một bên và em một bên.
Biển ồn ào, em lại dịu êm
Em vừa nói câu chi rồi mỉm cười lặng lẽ
Anh như con tàu, lắng sóng từ hai phía
Biển một bên và em một bên.
tương lai, tương lai khi tỉnh thành lên đèn
Tàu anh buông neo dưới chùm sao xa lắc
Thăm thẳm nước trôi nhưng anh không cô độc
Biển một bên và em một bên.
sơn hà gian khó chưa bao giờ bình yên.
Bão thổi chưa ngừng trong những vành tang trắng
Anh đứng gác. Trời khuya. Đảo vắng
Biển một bên và em một bên.
Vòm trời kia có thể sẽ không em
Không biển nữa. Chỉ còn anh với cỏ.
Cho dù thế thì anh vẫn nhớ
Biển một bên và em một bên.
———————————-
Anh đứng giữa đêm khuya
Gác cho luồng sóng trắng
Anh hát cho biển nghe
tình thương sâu lắng
Có những đêm biển lặng
Biển nằm khóc một mình
Tàu ta bị bắn cháy
Biển đau nhói con tim
Anh hải quân nỉ non
Biển đừng có lo gì
Việt Nam ấp ủ biển
Giặc giữ có là chi
Rồi bao đêm anh thức
Biển vỗ nhạc lời ca
Anh hải quân xa nhà
Vẫn thấy mình hạnh phúc…
+ Cảm ơn em, hậu phương vững chắc của anh. Em chính là động lực to lớn để anh yên tâm bảo vệ giang sơn.
+ Có những thứ mất đi rồi, ta mới biết đó mới là quan trọng. Nhưng có những thứ anh chẳng thể để mất đi. Đó chính là em, ái tình dành đến em.
+ Đến bao lâu em mới hiểu cho trái tim anh luôn trông đợi. Đến bao lâu thì em mới hiểu trái tim anh luôn có hình ảnh của em. Em chính là động lực để bảo vệ sơn hà, trong đó có gia đình, có người thân và có em.
+ cuộc thế người lính có 3 thứ quan yếu phải bảo vệ. Đó chính là: giang sơn, gia đình và em.
+ Nếu em đồng ý yêu người lính. Là em chấp nhận, những lúc giận nhau, anh không thể bên cạnh để dỗ ngon dỗ ngọt em. Nhưng anh luôn thương và nhường nhịn em.
+ Trong ái tình hy sinh là điều tất yếu. Mà đã là hy sinh vững chắc sẽ mất. Vậy nên hãy chuẩn bị tâm lý khi nói hai từ “hy sinh”.
+ Em có dám không? Yêu anh, yêu một người lính biên phòng. Xa em nhiều hơn gần em. Nhưng tình yêu ấy anh chỉ dành riêng đến một mình em.
+ Yêu xa hay yêu gần, không quan trọng. quan yếu trong trái tim luôn hướng về nhau.
+ Anh yêu em bằng cả trái tim của người lính chân thật. Tình trong ngực và sơn hà trên vai.
+ Anh biết, có người tình là lính đã là thiệt thòi đối với em. Nhớ nhung càng tha thiết. Nhưng em và giang san luôn trong anh. Mãi yêu em
+ Nếu em chấp nhận bồ em là lính. thì hãy tin tức rằng: anh luôn yêu em bằng trái tim cháy bỏng nhất. Như tình anh dành cho sơn hà này.
+ Tôi vẫn yêu em như tình yêu nồng cháy dành cho giang san. Với tôi, em hay đất nước đều quan yếu.
+ ái tình anh dành đến em, giản dị mà sâu sắc nhưng chính tình anh dành cho Tổ quốc. Em luôn là hậu phương kiên cố để anh yên tâm bảo vệ tổ quốc.
+ Ở nơi biên cương của giang sơn, luôn có một trái tim hướng về em – người con gái giản dị.tình yêu anh dành cho em trong tim, Và nhiệm vụ bảo vệ giang san anh đặt trên vai.
No comments:
Post a Comment